Porto luôn là đội bóng ở trong top những đội bóng vĩ đại nhất Bồ Đào Nha, với độ dài lịch sử của mình Porto đã có những danh hiệu cả trong nước và Châu Âu. Là 1 trong 2 đội bóng duy nhất từng vô địch cúp C1 trước khi giải đấu được tên năm 1992 thành Uefa Champion League- thời ấy Bồ Đào Nha là nơi sản sinh ra những thiên tài của bóng đá thế giới tiêu biểu là báo đen : Eusebio.
Nhưng sau năm 1992, các đội bóng đến từ Selecao Châu Âu dần vắng bóng ở những sân chơi châu lục vì sự nổi lên của các đội bóng Ý và Tây Ban Nha. Nhưng rồi mùa giải 2003-2004 Fc Porto đã viết nên lịch sử khi hiên ngang đứng trên đỉnh Châu Âu bằng 1 hành trình thần kỳ tại một mùa C1 cũng thần kỳ không kém.
Thời điểm ấy những chú rồng xanh được dẫn bởi Jose Mourinho- khi ấy mới chỉ được coi là 1 hlv trẻ và giàu cá tính chứ không có vị thế như bây giờ. Và Mourinho cũng nhờ hành trình lên đỉnh Châu Âu cùng Porto nên mới có thể có được sự chú ý của các Clb.

Vào kỳ chuyển nhượng mùa đông năm 2002, Mourinho cập bến Porto sau hàng loạt những đội bóng khác ở quê nhà trong đó có cả thời gian ông dẫn dắt Benfica- đại kình địch của Porto và là 1 trong 3 thế lực lớn ở Bồ Đào Nha. Đến đội bóng khi chỉ còn nửa mùa giải nhưng “người đặc biệt” vẫn xuất sắc giúp đội bóng chủ quản cán đích mùa giải 2001-2002 trong top 3 và bức phá ngay trong mùa giải sau với cú ăn 3 quốc nội đánh bại đại kình địch và đội bóng cũ của ông-Benfica.
Những hảo thủ đã đóng góp không nhỏ cho thành công của Jose tại đội bóng quê nhà phải kể đến Ricardo Carvalho, Deco và Hélder Postiga những cầu thủ được ông nâng tầm và đưa đến vinh quang lớn nhất sự nghiệp.
Khép lại mùa giải ăn 3 quốc nội, Mourinho đặt ra mục tiêu lớn hơn mảnh đất Bồ Đào Nha nhỏ bé, đó là giúp Porto tiến sâu tại đấu trường Champion League hoặc thậm chí là vô địch giải đấu.

Porto được thi đấu ở F, tại đây quy tụ 4 cái tên là Porto, Real Madrid, Marseille, Partizan. Nhìn tương quan bảng đấu hẳn tất cũng cũng sẽcó chung nhận định Real nghiễm nhiên là đội đầu bảng và vị trí thứ 2 sẽ là cuộc quyết đấu giữa Marseille và Porto.
Và không nằm ngoài dự đoán của giới mộ điệu, Real xuất sắc đi tiếp với 14 điểm và Porto chễm trệ ở chiếc ghế thứ 2 với thành tích hòa 2 thắng 3 thua 1 trong đó phải kể đến 2 trận đấu xuất sắc giữa những chú rồng và đội bóng Pháp Marseille- đối thủ trực tiếp tranh chiếc ghế thứ 2 của họ chính là bước ngoặt giúp Porto góp mặt ở trận chung kết.

Đối đầu 1 đối thủ nặng ký ngay từ vòng 16 đôi nhưng bằng các đấu pháp hợp lý, Jose Mourinho đã chiến thắng ở trận lượt đi tại sân nhà với tỷ số 2-1 và tại trận lượt về họ thoát cửa tử nhờ bàn thắng ở phút cuối cùng.
Hlv Mourinho điên cuồng ăn mừng và cũng không quên đưa ra những lời khiêu khích Sir Alex trong buổi họp báo sau trận.
“ Tôi hiểu vì sao Sir Alex phát điên lên, bạn hẳn phải phát điên vì đội bóng của mình thua đối thủ chỉ có ngân sách bằng 10% ngân sách của mình” Mourinho ngạo nghễ chia sẻ.
Tiến đến tứ kết, Porto 1 lần nữa gặp 1 đội bóng đến từ Pháp lần này họ phải đối đầu với Lyon.
Lyon cũng là 1 đội bóng mạnh và tên tuổi nhưng họ không thể bằng đối thủ M.U ở vòng 16 đội mà rồng xanh đã đối đầu. Những chàng trai của Jose đã thi đấu 1 trận đấu tuyệt hay ở trận lượt đi và có chiến thắng giòn giã 2-0. Người thi đấu nổi bật nhất trận đấu là tiền vệ Deco, anh đã có bàn mở tỷ số và kiến tạo bàn ấn định tỷ số cho Ricardo Carvalho.
Trận lượt về diễn ra có phần khó khăn hơn nhưng những chú rồng đã thể hiện bản lĩnh vì sao họ tiền đến trận bán kết, một cuộc rượt đuổi tỷ số đã diễn ra nhưng với lợi thế lớn 2-0 ở trận lượt đi, tỷ số 2-2 không thể giúp Lyon lật ngược tình thế. Porto tiến đến bán kết với 1 lối chơi cống hiến đậm chất La-tinh nhưng cũng vô cùng chắc chắn.

Đến bán kết 4 đội bóng góp mặt đến từ 4 quốc gia khác nhau nhưng đều có điểm chung là những chú ngựa ô của giải, không đội bóng nào được kỳ vọng sẽ có thể vô địch trước khi mùa giải khởi tranh. Đây đích thị là mùa giải C1 kỳ lạ nhất lịch sử.
Hai lượt trận bán kết lần lượt là Monaco vs Chelsea và Porto vs Deportivo La Coruna. Ở trận bán kết 1, Monaco đã xuất sắc đi đến trận chung kết với 2 trận đấu cống hiến cho người hâm mộ đến 8 bàn thắng với tỷ số cụ thể là 3-1 ở trận lượt đi và 2-2 ở trận lượt về.
Khác với Monaco, Porto lại tiến đến chung kết bằng 2 lượt trận tẻ nhạt đến buồn ngủ, tại trận lượt đi cả hai đội đã rời sân với 2 số 0 chia đều cho cả 2 vì cả 2 hlv đều chỉ đạo các học trò thi đấu thận trọng. Tại trận lượt về, Porto dẫn trước 1-0 nhờ 1 tình huống pen gây tranh cãi và đó là tất cả của 2 lượt trận bán kết của Porto. Trận chung kết kỳ diệu của 2 đội bóng đã có hành trình kỳ diệu từ đầu giải, đã 20 năm kể từ lần cuối cùng Porto có cơ hội tham dự 1 trận chung kết châu Âu.

Khác với Porto đến với trận chung kết nhờ lối đá khoa học và chắc chắn, Monaco tiến đến chung kết nhờ lối đá tấn công và sự thăng hoa của chủ công Morientes-vua phá lưới của giải đấu năm ấy với 9 bàn thắng. Với 1 hlv có thiên hướng phòng ngự như Mourinho việc đối đầu với 1 đội bóng có khuynh hướng tấn công không phải điều gì quá khó khăn và những gì diễn ra ở trận chung kết đã chứng tỏ điều đó.
Diễn biến trên sân đúng với những gì người hâm mộ dự đoán, Monaco tấn công dồn dập và Porto phòng ngự tử thủ. Nhưng những chú rồng của Mourinho không chỉ biết phòng thủ mà còn giỏi phản công, bằng những tình huống phản công sắc bén, Porto đã có 3 bàn do công của Carlos Alberto, Deco và Alenichev chung cuộc Porto đã chiến thắng với tỷ số 3-0 và lên ngôi vô địch kỳ diệu nhưng cũng vô cùng xứng đáng.
Sau chức vô địch thần kỳ của Porto, những ngôi sao của Porto đã đến nhiều clb khác nhau và có những hướng đi khác nhau, riêng với Mourinho ông đã từ chức ngay sau khi kết thúc mùa giải vì đã dành mọi vinh quang tại Bồ Đào Nha. Ông lên đường đến những đội bóng khác nhau và khẳng định mình là “người đặc biệt.
Trên đây là đường đến chức vô địch thần kỳ của Porto. Bạn thấy sao về câu chuyện minh mang đến ngày hôm nay, hãy để lại bình luận và đóng góp dưới phần comment để chúng mình có thể đưa đến cho các bạn những câu chuyện thú vị hơn.